[Narnia Longfic] Ngai vàng rỉ máu

(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 9

The Chronicles of Narnia

Ngai vàng rỉ máu

*

Chương 9. Đêm dài

Lần đầu Vương tử Rồng kể với Maxflame về kế hoạch của mình, anh không khỏi bán tín bán nghi. Hắn thuộc tộc Người dưới lòng đất, việc lời của hắn không đáng tin là chuyện tất nhiên. Nhưng hắn và tiểu thư Jill sắp trở thành vợ chồng và giữa hai bên đã có hiệp ước hòa bình cùng chống lại Nữ vương Bạc, điều đó khiến Maxflame dao động trước lời của hắn. Nhưng Alphaeus bắt đầu nói về một cựu vương khác và anh kết luận rằng, hắn còn là một người hoang tưởng điên rồ.

– Còn một cựu vương khác ở đây. Không, nói đúng hơn là người ấy đã luôn ở đây kể từ khi Narnia thức tỉnh sau Đại hồng thủy.

– Ý ngươi là…? Không thể nào…! Người ấy đã chết!

Maxflame đánh rơi một nhịp tim. Anh đang trông chờ đám người dưới lòng đất sẽ chuẩn bị viện cớ chối bỏ sự yếu kém tai hại trong chuyện hộ tống Jill, để tiểu thư rơi vào tay của Nữ vương Bạc. Nhưng kể có suy đoán ra được bao nhiêu lý do, Maxflame tuyệt đối không thể nghĩ tới đến người ấy.

Continue reading “(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 9”
[Narnia Longfic] Ngai vàng rỉ máu

(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 8

The Chronicles of Narnia

Ngai vàng rỉ máu

*

Chương 8. Giọt máu của Adam và Eva

(FLASHBACK)

Edmund lại trốn một buổi đấu kiếm.

Bắt đầu từ năm nay anh đã như thế. Tách mình khỏi gia đình, anh tìm kiếm khoảng thời gian dành cho riêng mình. Không phải trước đây anh chưa từng có những lúc như vậy. Phần lớn thời gian đọc sách là những khi anh ở một mình trong thư viện. Thư viện ở đất nước của Aslan là một kho tàng sách rộng mênh mông. Edmund thậm chí có thể tìm thấy cuốn sách viết từ nhiều thế kỷ trước. Không chỉ sách ở thế giới của anh mà còn là nhiều thế giới khác, kể cả những thế giới đã sụp đổ. Anh sẽ nhâm nhi một tách trà và say mê đọc chúng cho đến khi bị anh em trong nhà tìm được và lôi kéo tham gia các hoạt động của họ. Edmund chưa từng một lần chối từ. Thậm chí, anh còn thấy rất hào hứng. Ở đất nước của Aslan thì làm sao có thể buồn bã hay chán nản?

Nhưng khi mọi thứ lặp đi lặp lại trong khoảng thời gian dài, Edmund bắt đầu thấy lạ lùng.

Thật lạ khi thấy anh Caspian ở mãi độ tuổi trai tráng, hằng ngày đấu kiếm với anh Peter. Thật lạ khi ông Tunmus xuất hiện dưới dáng vẻ của lần đầu ông gặp nhà Pevensie Thật lạ khi tất cả những người ở đây không hề già đi. Ngày qua ngày, niềm vui là thứ cảm xúc ngự trị hầu như xuyên suốt trong trái tim của những người nơi đây. Như những con búp bê với chìa khóa luôn được vặn để hát bài ca của Chúa. Edmund từng nghĩ như vậy. Hơn cả một lần. Ồ, chớ hiểu lầm rằng anh đang bất mãn. Edmund rất vui mừng khi gặp lại họ trong dáng vẻ trẻ trung ấy, cảm tưởng rằng mình có thể như Peter Pan không biết đến tuổi già là gì và có thể sống hạnh phúc mãi mãi như những câu chuyện cổ tích. Nhưng đến một lúc nào đó, “mãi mãi” trở nên vô vị.

Nhấn mình trong làn nước trong lành, Edmund để vị ngọt của dòng nước liếm lấy đôi môi, bao trùm trí óc, xóa đi dư vị “mãi mãi” nhạt nhẽo từ những buổi đấu kiếm không hồi kết. Đôi mắt nhắm nghiền, anh nhớ lại một buổi chiều từ rất lâu rồi mà những gì đã diễn ra không phải là thói quen, càng không mang màu sắc của “mãi mãi”. Trong nắng chiều, anh và Jill cùng lướt trên chiếc xe đạp xuống đồi dốc. Thật kỳ lạ khi họ làm điều đó. Thật kỳ lạ khi anh đồng ý. Sự kỳ lạ này hoàn toàn khác với cảm giác khác lạ khi ở trong một thế giới mãi mãi không già. Cảm giác khi ấy kích thích anh và khiến anh để tâm nhiều hơn, thay vì chỉ là cùng ăn tối hay khiêu vũ ở các buổi vũ hội. Sự hiện diện quen thuộc tưởng chừng như hiển nhiên đã trở nên đặc biệt. Đôi môi, làn da, mái tóc, thanh âm giọng nói, nụ cười rạng rỡ, tất cả đều đáng lưu tâm hơn.

Cô thay đổi từ bao giờ? Và anh, anh đã đổi thay từ khi nào?

Continue reading “(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 8”
[Narnia Longfic] Ngai vàng rỉ máu

(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 7

The Chronicles of Narnia

Ngai vàng rỉ máu

*

Chương 7. Thiên vị và nghi hoặc

(Flashback)

Ở đất nước của Aslan, mọi thứ đều mang dáng vẻ của mùa xuân.

Những đồng cỏ xanh mướt và thảm hoa rực rỡ sắc màu dài bất tận, dập dìu trong làn gió ấm áp, nhẹ nhàng. Bầu trời không bao giờ thiếu đi ánh nắng hay những đám mây bông gòn. Từ những ngọn núi cao vời vợi, dòng thác khổng lồ tuôn trào, bọt nước trắng xóa nơi cuối dòng thác tung tóe như những viên kim cương lấp lánh. Mùa đông không bao giờ đến và trái cây luôn tươi chín. Đôi khi có những cơn mưa nhưng ngay khi mưa tạnh, cầu vồng rực rỡ sẽ sớm bắc ngang ở thung lũng của những loài hoa.

Mọi sự tồn tại đều đúng đắn. Nên là như thế…

Thả mình trên chiếc nệm làm từ cỏ cây xanh mát, Jill duỗi tay ngắm nhìn những đám mây đang trôi chầm chậm. Trốn khỏi những thú vui thường ngày của gia đình, cô đi tìm một điều gì đó khác biệt. Đúng hơn là cô đang cố gắng lần ra cho bằng được điểm khác biệt nhỏ nhất ở nơi này. Có thể bông hoa nào đó vừa rơi mất một cánh hoa sau cơn mưa. Hoặc một loại cây leo mới mọc trong khu rừng nọ. Không thì hình dáng khác nhau của những đám mây.

Jill không biết từ bao giờ mình cần đặc biệt lưu tâm đến những thay đổi ở đất nước của Aslan. Cô luôn thấy hạnh phúc kể từ ngày đến đây. Cho đến một ngày, cô nhận ra sự khác biệt trong ngoại hình của mình và cảm giác hạnh phúc ấy không còn dạt dào như xưa. Jill biết bên trong mình đang thay đổi và cô nghĩ tất cả cũng sẽ như thế. Nhưng đất nước của Aslan vẫn luôn tươi đẹp như ngày cô đến. Anh em nhà Pevensie và Eustace vẫn tiếp cuộc sống hạnh phúc với những chuyến dạo chơi, các cuộc đua ngựa với đích đến ở tận chân trời góc bể. Chỉ còn cô, có lẽ một mình cô, cô độc với cảm giác trống trải không rõ lý do.

Phải chăng cô bắt đầu giống chị Susan? Ham muốn nhiều thứ hơn?

Continue reading “(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 7”
[Narnia Longfic] Ngai vàng rỉ máu

(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 6

The Chronicles of Narnia

Ngai vàng rỉ máu

*

Chương 6. Đoạt người

Skadi đã giới thiệu Calas – học trò được Aquilo tin tưởng nhất cho Edmund. Trong lòng anh cảm thấy vô cùng cảm kích trước tấm lòng quan tâm nồng nhiệt của Nữ vương, dẫu vậy quá khứ nhắc nhở anh không nên quá tin tưởng vào dòng máu của phù thủy Tuyết. Trên cương vị là một ứng cử viên của ngai vàng, là thủ lĩnh phe đối lập, mọi quyết định của nàng ta đều có mục đích. Sẽ chẳng có gì lạ nếu nàng ta muốn giám sát, moi móc thông tin từ anh. Nhưng đó không phải là điều anh nên quan tâm. Mục tiêu giờ đây của Edmund chính là giải cứu Jill và một người tốt như Calas thực sự rất có ích.

Yêu cầu của Edmund rất đơn giản. Chỉ cần năm người, không hơn không kém. Số người vừa đủ để không gây nên sự náo động không đáng có; đồng thời, không đánh rắn động cỏ, nhất là khi trong tay anh đã có thông tin chính xác về hành tung của Jill. Vốn dĩ, không ai biết được cô đang ở đâu. Người Narnia sống tản ra trong rừng, không chỉ tập trung ở gần khu quân đội. Để đi đến khu rừng thiêng liêng, chỉ có một lối duy là con sông eo hẹp ở giữa hai vách núi. Một con đường không dễ dàng gì vì kẻ xâm phạm trái phép sẽ bị phát giác và giết chết ngay từ trên cao. Một nơi hoàn toàn không có trong ký ức của Edmund. Có thể khu rừng nơi có cột đèn lẫn con sông Vĩ đại vẫn còn, nhưng Narnia đã chuyển hóa thành một vùng đất khác lạ!

Continue reading “(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 6”
[Narnia Longfic] Ngai vàng rỉ máu

(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 5

The Chronicles of Narnia

Ngai vàng rỉ máu

*

Chương 5. Cầu thân

Saoirse Ronan trong The Seagull

Link ảnh

Cair Paravel.

Nơi đây từng có một lâu đài nguy nga và lộng lẫy, là nơi cư trú của các vị quân vương của vương quốc Narnia từ thủa khai thiên lập địa cho đến khi cuộc xâm lược diễn ra. Nơi đây từng là cố đô của người Narnia trước khi quân Telmar đánh đuổi họ vào rừng sâu. Là nơi Aslan đặt bốn vương miện lên đầu của bốn anh em nhà Pevensie, mở đầu cho thời kỳ huy hoàng của vương quốc.

Còn giờ đây, Cair Paravel và những ký ức rực rỡ chỉ còn tồn tại trong những câu chuyện được truyền qua các thế hệ, những trang sử được bảo tồn bởi các nhà sử học. Giờ đây, Cair Paravel chỉ một đồi thảo nguyên rộng mênh mông, lẫn lộn sỏi đá và các dòng chảy róc rách đi về phía biển khơi xa xôi. Không còn lâu đài hay thành quách, cát vàng hay đồi núi. Chỉ có sự trống trải mơ hồ kéo dài tới tận phía chân trời.

Kể cả vậy, giá trị của nó vẫn được coi trọng. Thảo nguyên rộng lớn mang ý nghĩa đặc biệt đến nỗi người ta vẫn gọi là Cair Paravel ấy đã được chọn làm nơi trung lập cho cuộc gặp mặt tiếp theo người Narnia và người Dưới Lòng đất, ấn định cho một mối liên minh mới được thiết lập thông qua một giao ước hôn nhân.

Continue reading “(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 5”
[Narnia Longfic] Ngai vàng rỉ máu

(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 4

The Chronicles of Narnia

Ngai vàng rỉ máu

*

Chương 4. Khách hay con tin?

Nguồn: Pinterest

Tin tức về vị Quốc vương của thời đại hoàng kim trong lịch sử Narnia tái xuất tại lâu đài của Nữ vương Bạc khiến cho bao người sống tại kinh thành háo hức và tò mò. Đặc biệt là khi vị cựu vương ấy sải bước trên khắp đường phố với vẻ trẻ trung đẹp ngời ngợi đến mức khó tin, vì có ai ngờ rằng anh chỉ mới ngoài hai mươi. Các cô các chị đua nhau đổ xô ra ban công, thì thầm bàn tán. Khi Edmund mỉm cười chào, ngay lập tức họ trao lại một nụ cười làm duyên. Dĩ nhiên, khi anh rời đi, những nụ cười ấy nhanh chóng biến thành những tiếng thở dài tiếc nuối. Đảm bảo với mọi người, các cô gái ấy sẽ không ngừng tơ tưởng và bàn tán mãi không dứt về vị cựu vương điển trai trong các buổi tụ họp hoặc, bất kể khi nào họ có dịp trò chuyện với nhau. Lũ trẻ cũng nháo nhào chạy về phía Edmund, tặng anh nào là bánh ngọt, trái cây theo lời chỉ bảo của bố mẹ. Những đứa trẻ ở trại mồ côi thì quấn lấy chân anh không rời, còn các bậc bô lão thì thay phiên nhau bắt tay anh cầu phước lành. Kết quả, đến cuối ngày thị sát, thay vì tìm ra điểm thiếu sót trong cách trị vì của Skadi, Edmund lại chìm đắm trong sự chào đón hân hoan và niềm ngưỡng mộ không ngớt của người dân trong kinh thành.

Continue reading “(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 4”
[Narnia Longfic] Ngai vàng rỉ máu

(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 3

The Chronicles of Narnia

Ngai vàng rỉ máu

*

Chương 3. Nữ vương Bạc

Link ảnh: Pinterest

Edmund nhớ những đêm làm tù nhân của Phù thủy Trắng.

Cô độc, lạnh lẽo. Người co ro vì cái lạnh, đôi mắt không tài nào chợp được một giấc an lành vì phải dò xét thái độ của kẻ giam cầm. Khi ấy, một mình anh giữa vòng vây kẻ thù.

Đêm nay, Edmund một lần nữa bị đặt trong tình cảnh như ngày anh mười tuổi. Điều khác biệt chính là anh không thể xác định đối phương liệu có thực sự là kẻ địch, bất chấp xuất thân không hề giấu giếm của nàng ta. Có lẽ bởi chính thế nên anh không thể đưa ra được kết luận. Mười lăm năm trị vì đã dạy cho anh một bài học rằng kẻ thù có thể trở thành bạn. Chính anh đã được Aslan trao cơ hội thứ hai. Người con gái ấy, liệu có đáng được trao cơ hội tương tự như vậy?

Continue reading “(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 3”
[Narnia Longfic] Ngai vàng rỉ máu

(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 2

The Chronicles of Narnia

Ngai vàng rỉ máu

*

Chương 2. Những kẻ ở lại

Link: Pinterest

“Hãy cẩn thận, ở đây không khí trong lành nhẹ bẫng, đầu óc con dễ tiếp thu nhưng ở Narnia không được như vậy. Không khí nơi đấy nặng nề hơn, dày đặc hơn. Nó sẽ làm đầu óc con u mị, lẫn lộn và rối rắm.” (1)

Lời của Aslan khẽ khàng đến tâm trí Jill khi cô mơ màng mở mắt sau cơn bất tỉnh. Đó là nhiệm vụ, đồng thời là thất bại đầu tiên của cô dưới danh xưng Người. Kể từ khi ấy, cô luôn tự nhận mình là học trò kém trong mắt Aslan. Dẫu Người có bao dung bao nhiêu đi chăng nữa, Jill biết rằng bản thân sẽ không bằng chị Lucy – người mang trái tim quả cảm và niềm tin bất diệt – người con gái thuần khiết nhất của vùng Narnia.

Continue reading “(Narnia) Ngai vàng rỉ máu – 2”